有人说:西贡是个美丽的城市,白天热闹,晚上灯火通明。大楼越来越高,商场越来越多,咖啡店一个接一个开着。但是,有没有人注意到街角卖彩票的老人?有没有人看到在工地挥汗如雨的工人?繁华的背后,有很多人每天为了生活而奔波。西贡的 “花” 是给富人的,那 “泪” 呢?是谁的?也许我们不能改变城市的样子,但可以多一分理解,多一点温柔。
Có người nói: Sài Gòn là một thành phố xinh đẹp, ban ngày thì náo nhiệt, ban đêm thì đèn sáng rực. Nhà cao tầng ngày càng nhiều, trung tâm thương mại ngày càng đông, quán cà phê mở nối tiếp nhau. Nhưng có ai để ý đến ông lão bán vé số ở góc phố không? Có ai nhìn thấy công nhân đang đổ mồ hôi như mưa trên công trường không? Sau vẻ phô hoa, là rất nhiều người mỗi ngày chạy đón chạy đáo vì miếng cơm mảnh ảo. Sài Gòn có “hoa” dành cho người giàu, vậy “nước mắt” là của ai? Có lẽ chúng ta không thể thay đổi bộ mặt của thành phố, nhưng có thể thêm một phần thấu hiểu, một chút dịu dàng.
sáng rực 光彩耀眼, 通明
nối tiếp 接连不断
đổ mồ hôi 汗向下流的樣子
vẻ 外表、外观
chạy đón chạy đáo 奔波忙碌、来回奔走
miếng cơm生计、饭碗
mảnh ảo虚幻的碎片、虚无目标
bộ mặt 面貌, 面目
Leave a Reply